Skip to content

Phân tích bài thơ Trước biển

Post date:
Author:
Number of comments: no comments

Biển cả là nơi con người không thể khám phá hết được, tồn tại nhiều bí ẩn nhưng lại luôn gắn kết với cuộc sống con người. Từ xưa, những đời trước lao động chăm chỉ trên biển và đời con cháu được hưởng vẻ đẹp của biển cả. Mời các em đến với bài viết phân tích bài thơ Trước biển. 

Phân tích bài thơ Trước biển – Mẫu số 1

Biển không chỉ là khoảng không gian rộng lớn chiếm nửa địa cầu, mà còn là thế giới của các loài sinh vật và cái nôi của con người. Biển cả cho ta muối mặn, cho ta cái ăn, cho ta tất cả những già mặt biển hình thành sau hàng trăm triệu năm trước. Vẻ đẹp hùng vĩ của biển được thể hiện trong bài thơ Trước biển của tác giả Vũ Quần Phương.

Ngay từ dòng đầu tiên, người viết gửi lời chào đến biển và đặt câu hỏi: “Biết nói gì trước biển em ơi!” Đây là một cách để tác giả thể hiện sự kinh ngạc và kính trọng trước vẻ đẹp mê hồn của biển. Bài thơ sử dụng nhiều hình ảnh mạnh mẽ để miêu tả biển. Biển được mô tả là “cái xa xanh thanh khiết không lời,” một không gian rộng lớn và trong lành. Nó mang đến hào hiệp của gió, sự kiên nhẫn của nghìn đời sóng vỗ và nghiêm trang của đá đứng chen trời. Biển cũng được so sánh với sự giản đơn, sâu sắc như cuộc sống của con người.

 

Biển gọi người đi, tạo nên khao khát và khát vọng trong người viết. Sự khao khát này được mô tả bằng hình ảnh của “bao khát vọng nửa chừng tan giữa sóng.” Đây có thể là biểu tượng cho những khát vọng và ước mơ của con người bị lãng quên giữa những thách thức và khó khăn trong cuộc sống. Trong những dòng thơ tiếp theo, người viết miêu tả vẻ đẹp và ý nghĩa của mặt trời và biển. Mặt trời được gắn liền với mồ hôi cay đắng trên trán và biển được miêu tả như một nơi chôn vùi những khó khăn và bóng tối. Nhưng khi nhìn trên mặt biển, ta vẫn thấy có những cánh buồm căng và con thuyền vẫn tiếp tục cày bừa trước mặt sóng.

Tác giả mô tả việc đứng trên bãi cát một mình, chỉ có anh và hàng nghìn con sóng đánh. Sự thay đổi của cuộc sống được nhấn mạnh, nhưng cả vui buồn đều đậm đà tình yêu. Bài thơ tiếp tục truyền tải ý nghĩa sâu sắc về biển và cuộc sống. Biển được so sánh với sự sâu rộng và bao la, nhưng đồng thời cũng mang theo sự mặn chát. Một hạt muối đời được nhắc đến, như biểu tượng cho tình yêu và cuộc sống, đôi khi mang lại những cảm giác cay đắng khi vật lộn với khó khăn.

Toàn bộ bài thơ Trước biển thể hiện sự kỳ vọng, tình yêu và sự khao khát của con người trước vẻ đẹp và sức sống của biển. Nó cũng thể hiện sự nhận thức về cuộc sống và ý nghĩa của tình yêu trong mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên.

Phân tích bài thơ Trước biển – Mẫu số 2

Vũ Quần Phương là một nhà thơ, nhà báo được đánh giá là cái hồn lịch lãm của văn học. Trong thơ ca của ông không chỉ đơn thuần có nét tả, mà còn chứa đựng nhiều tình cảm sâu sắc và cảm động. Trước biển là một bài thơ tả cảnh biển, trong đó người đọc còn thấy được sự yêu quý của con người và cả sự kết nối với tự nhiên.

Mở đầu bài thơ, người đọc choáng ngợp trước vẻ đẹp và sự khổng lồ của biển cả. Khắp tầm mắt chúng ta chỉ thấy được sự bát ngát và xanh thẳm của nước biển, dường như nó nối liền với đường chân trời phía cuối đại dương. Trên biển có những ngọn gió hào hùng ngày đêm ca hát, có những con sóng bạc đầu mãi uốn lượn nhảy múa trên đại dương. Dường như biển cũng là một không gian sống vô tận, sở hữu cho riêng mình một cuộc sống khác biệt và độc lập.

 

Trong đoạn thơ thứ hai, dường như bức tranh về cuộc sống của con người đã được kết nối với biển cả. Những công việc lao động đã được thể hiện trong bức tranh về biển muôn màu và hùng vĩ đó. “Vầng trán mặn giọt mồ hôi cay đắng”/ “Bao kiếp vùi trong đáy lặn mù tăm”/ “Biển dư sức và người không biết mệt/ Mũi thuyền lao mặt sóng lại cày bừa”. Những năm tháng chiến đấu và chăm chỉ của người lao động gắn với biển, ở đó cũng chứa đựng đủ những khó khăn, những vất vả của con người và khiến cho bao đời không thể quên được. Giọt mồ hôi rơi xuống như biến đại dương trở nên mặn chát, nhưng cũng từ đó tạo ra những hạt muối để cống hiến cho đời.

Tình cảm của chủ thể cũng được tác giả nhắc tới trong bài thơ. Anh đứng trên bờ cát, nhìn về biển và trời phía xa rồi nhớ đến bóng hình trong tim tưởng gần mà xa như biển và trời. Biển sẽ vẫn mãi phản chiếu lại một màu xanh của bầu trời, những con sóng vẫn hết lớp này đến lớp khác reo vang. Dường như đó là thể hiện cho sự vĩnh cửu, cho khái niệm “mãi mãi” mà con người chẳng thể giải đáp. Và rồi đến nhiều năm nữa, biển vẫn là một người bạn, một mái nhà cho con người sinh sống và phát triển.

Người đọc dường như nghe được tiếng sóng biển sống động sau khi đọc xong bài thơ Trước biển. Đó là lời biển hát, cũng là sự gắn kết giữa con người và thiên nhiên vô tận.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *