Tám tháng tuổi là cái tuổi đang tập đi tập nói nên ngôi nhà của em luôn ngập tràn tiếng nói bi bô của em bé, tiếng cười vui mừng của bố mẹ. Dưới đây là Dàn ý tả hoạt động của một bạn nhỏ hoặc một em bé ở tuổi tập đi tập nói, mời các bạn tham khảo!

1. Mở bài: Giới thiệu em bé muốn tả (Tên gì? Bé trai hay gái? Em bé đó có quan hệ gì với em?)

– Mẫu: Bé Mai Anh – em gái của tôi, đến nay vừa tròn mười hai tháng tuổi, cái tuổi tập nói, tập đi, thật là đáng yêu.

2. Thân bài

a. Miêu tả hình dáng của em bé:

– Tám tháng tuổi là cái tuổi đang tập đi tập nói nên ngôi nhà của em luôn ngập tràn tiếng nói bi bô của em bé, tiếng cười vui mừng của bố mẹ.

– Đầu của bé nhỏ như trái dừa xiêm

– Bé có bộ tóc đen nháy, mượt mà.

– Gương mặt bầu bĩnh như một chú gấu con.

– Nước da trắng hồng, mịn màng như những cánh hồng. Chúng em luôn ước mình có một làn da trắng hồng như em

– Đôi mắt đen láy, to tròn như hai hòn bi ve, ánh lên vẻ thông minh, tinh nghịch. Bé nhìn mọi người với đôi mắt trìu mến khiến ai cũng yêu em hết.

 

– Chiếc mũi không cao lắm, chân mày dài, mờ mờ cong.

– Đặc biệt hai hàng lông mi dài và cong vút khiến biết bao người phải ghen tị

– Hai má phúng phính như chiếc bánh bao, em bé có hai má lúm đồng tiền duyên dáng. Mọi người trong nhà hay đùa giỡn với em để có thể nhìn thấy hai má lúm ấy mỗi khi em cười. Em rất thích bẹo má em bé.

– Cái miệng lúc nào cũng chúm chím, hình trái tim, tươi tắn luôn nhoẻn cười để lộ mấy chiếc răng sữa nhỏ xíu, trắng muốt.

– Đôi tay và chân nhỏ xíu, dễ thương. Ở bàn tay và bàn chân ấy, em được mẹ đeo cho hai chiếc lắc bạc, có gắn một quả chuông nhỏ. Mỗi lần em nghịch ngợm, lắc lắc cái tay và cái chân, chiếc chuông lại vang lên những tiếng kêu vui tai.

b. Miêu tả hoạt động của em bé

– Đang ở độ tuổi tập nói nên bé bi bô suốt ngày. Bé đang tập nói, giọng còn ngọng líu ngọng lịu.

– Lúc đầu em chỉ nói được những từ đơn giản như là “Me me”, hay “papa” nghĩa là gọi mẹ, khiến mẹ em rất xúc động và vui sướng

– Bé hay xem chương trình thiếu nhi, nên cũng bắt chước các bạn nhỏ hát. Em cứ ngồi lí lắc, “ê a” theo giai điệu. Trông thật là dễ thương.

– Bé còn lon xon tập đi. Muốn bé tập đi mẹ thường giữ cho bé đứng thẳng rồi buông tay lùi ra xa, vỗ tay gọi bé đến. Bé cười toe toét, để lộ hai chiếc răng cửa như răng thỏ. – Đôi chân non nớt của bé chập choạng từng bước; đến đủ gần, bé liền nhoài tới, đôi tay mũm mĩm nổi rõ những ngấn. Mẹ đỡ vội, bồng lên vừa khen vừa hôn hít, nựng nịu, bé cười nắc nẻ sung sướng.

– Những lúc bố mẹ bận, không chơi với em được, em thương bám tay vào tường, chập chững những bước đi đầu tiên. Mấy lần đầu, em ngã còn nhiều, nhưng em luôn tự mình đứng dậy và tập đi tiếp.Tối tối, cả nhà thường quây quần bên nhau, xem em tập đi.Mẹ đặt bé cách mọi người một đoạn rồi để bé tự đi về chỗ mẹ.

– Lúc bé đi đến chỗ mẹ, lúc lại đến chỗ bố, có hôm bé đi đến chỗ em. Nhưng lần nào cũng thế, khi đến gần ai đó, bé đều giơ hai tay ra phía trước để chờ cái ôm cưng nựng của mọi người.

– Nhìn bé cười tít mắt, ai cũng vô cùng yêu quý và tự hào.

c. Kỷ niệm với bé nếu có

– Bé có một vũ khí rất lợi hại: đó là khóc. Khi đòi một cái gì không được, em liền khóc toáng lên, ngồi bệt xuống đất đạp chân đành đạch; những giọt nước mắt lăn dài trên đôi má. Khi được chiều theo ý của em, cô nàng liền nhoẻn miệng cười, nét mặt ngây thơ tươi tắn ngay như chưa khóc bao giờ.

3. Kết bài:

– Nêu cảm nhận của em với em bé

– Mai Anh là niềm vui của gia đình em.

– Em rất yêu quý em gái của mình.

By ngocnhu

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *