Cảm nghĩ của em về nhân vật Minh trong câu chuyện Vệt phấn trên mặt bàn

Trong quá trình hình thành và phát triển nhân cách, con người đều phải trải qua những vấp ngã và sai xót trong đối nhân xử thế nhưng không phải ai cũng biết rút ra bài học cho mình để tích lũy. Vậy nên, hãy cùng tìm hiểu bài viết Cảm nghĩ của em về nhân vật Minh trong câu chuyện Vệt phấn trên mặt bàn để có cái nhìn bao dung trong cuộc sống nhé…


Cảm nghĩ của em về nhân vật Minh trong câu chuyện vệt phấn trên mặt bàn – Mẫu số 1

Trong cuộc sống, con người đôi khi sẽ vô tình gặp những điều ngang trái khiến ta tự giác nhìn nhận lại bản thân mình và trở nên trưởng thành hơn, giống như nhân vật Minh trong câu truyện : “Vệt phấn trên mặt bàn.

Truyện kể về cậu bé Minh khi biết được mình sắp làm quen với người bạn mới, với bản chất hiếu kỳ của đứa trẻ thơ, cậu rất tò mò về cô bạn này, cũng đã có ý định sẽ “chung sống hòa bình” với cô bé ấy. Nhưng không may, cô bé bị thương ở tay phải nên mới phải viết bằng tay trái khiến cho đôi bạn cùng bàn ấy xảy ra nhiều xích mích trong những giờ viết bài. Vậy nên, Minh đã thể hiện thái độ tiêu cực của mình bằng cách lấy viên phấn vẽ đường ranh với giữa hai người. Cũng chính vì điều đó đã làm cho Thi Ca suy nghĩ và trầm tư. Về phần Minh, cậu vẫn thản nhiên đến ngày Thi Ca vắng học để đến bệnh viện, khi ấy cậu mới nhận ra sự ích kỉ của bản thân và cảm thấy áy náy trong lòng…

Đối với nhân vật Minh, tuy có những nét bốc đồng và tiêu cực nhưng cậu cũng rất đáng khen khi biết và hiểu được lỗi lầm của mình. Đồng thời, khi nghe Thi Ca trở thành bạn cùng bàn với mình, Minh đã rất vui vẻ, từ đầu cậu bé đã vô cùng lương thiện và hòa đồng. Nhưng đôi khi cuộc sống sẽ sắp đặt cho bản thân một bài học nào đó để chúng ta tự trưởng thành, Minh cũng vậy, nhờ có Thi Ca, cậu mới ý thức được bốc đồng, ích kỷ và nóng nảy là sai, làm điều gì cũng nên từ từ suy xét và nhìn nhận kĩ lưỡng nếu không sẽ vô tình khiến cho người xung quanh bị tổn thương, đôi lúc sẽ xảy đến những hệ lụy không ngờ. Đồng thời, phải biết đặt mình vào vị trí của người khác để cảm nhận xem việc mình làm là đúng hay sai để điều chỉnh sao cho đúng mực.

Câu truyện kể tuy ngắn, lời kể hồn nhiên nhưng lại khiến người đọc phải dừng lại mà suy ngẫm thêm nhiều điều về cách đối nhân xử thế và hành động của chính mình.

Cảm nghĩ của em về nhân vật Minh trong câu chuyện Vệt phấn trên mặt bàn

Cảm nghĩ của em về nhân vật Minh trong câu chuyện vệt phấn trên mặt bàn – Mẫu số 2

Khi mắc lỗi nhưng nhận ra và cảm thấy áy náy với lỗi lầm của mình thì cái sai ấy nên được tha thứ. Đó chính là suy nghĩ của em dành cho nhân vật Minh trong câu truyện ngắn : “ Vệt phấn trên mặt bàn”.

Trước nay, Minh đều chỉ ngồi một mình trên lớp học, không có bạn cùng bàn; may mắn thay, Thi Ca chuyển đến và ngồi cùng Minh. Cậu bé lương thiện vốn dĩ đã rất háo hức đón chờ người bạn này. Nhưng chẳng như dự đoán, Minh và cô bạn chẳng thể vui vẻ mà “chung sống hòa bình” với nhau bởi cô bạn này vì đau tay nên buộc phải dùng tay trái để viết, khiến cho đôi bạn nhỏ gặp mâu thuẫn khi viết bài. Vậy nên, trong một phút giây nóng giận, Minh đã dùng viên phấn để phân chia ranh giới trên bàn học, từ đó tình bạn chưa kịp thân thiết đã thoáng rạn nứt. Cho đến khi Minh biết được lý do Thi Ca nghỉ học, cậu bé mới thấy ân hận và mong muốn có thể sửa chữa

Qua đó, ta thấy Minh là một người biết hối lỗi và thẳng thắn sửa sai bởi ở cậu có sẵn bản chất lương thiện và hòa đồng. Trong giây phút trẻ con, Minh không hề cố tình khiến Thi Ca buồn, chẳng qua là do sự non nớt khiến cậu chưa biết đặt mình vào vị trí của người khác mà suy nghĩ. Nhưng đến khi cậu đã hiểu và cảm thông cho bạn cùng bàn, cậu bé đã thể hiện thái độ vô cùng ân hận. Với em, khi con người đã nhìn thấy cái sai và dung cảm thừa nhận thì vẫn xứng đáng nhận được sự bao dung và tha thứ. Cũng như vết phấn kia, tuy nó đã gây nên mâu thuẫn giữa hai cô cậu học trò nhưng nếu muốn vẫn có thể xóa đi được. Minh và Thi Ca cũng vậy, nếu thật sự quý trọng nhau thì vết thương lòng ấy cũng có thể phai đi trước sự chân thành của Minh.

Trên đời này không biết phải học bao nhiêu mới là đủ, mỗi bài học đều gắn liền với mỗi sai lầm, vì vậy nếu có thể thì ta nên mở rộng lòng bao dung và tha thứ cho những người đáng quý.

Vũ Hồng Nhung
27/11/2023
Đánh giá bài viết
icon-make-question icon-make-question