Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) để tìm hiểu vẻ đẹp của cấu tứ và hình ảnh trong bài thơ Hoa mướp vàng của tác giả Tô Thi Vân.

Tìm hiểu tác giả Tô Thi Vân và bài thơ Hoa mướp vàng

Tác giả Tô Thi Vân

Tiểu sử:

– Tô Thi Vân tên thật là Tạ Văn Thiệu

– Năm sinh: 1948

– Quê quán: Làng Tê Quả, xã Tam Hưng, huyện Thanh Oai, Hà Nội

– Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội

– Được mệnh danh là “Lão nông thi sĩ”

Cuộc đời:

– Tô Thi Vân bắt đầu làm thơ từ sớm nhưng không có duyên với sự nổi tiếng.

– Đến nửa đầu thập niên 1990, ông mới xuất hiện trên văn đàn và được công nhận.

Sự nghiệp:

– Ông đã in 7 tập thơ và nhận được một số giải thưởng thơ của báo Văn nghệ, Liên hiệp các Hội Văn học Nghệ thuật Việt Nam.

– Năm 1995, ông chuyển công tác từ Nhà máy Cơ khí Nông nghiệp về Hội Văn nghệ tỉnh Hà Tây và làm biên tập thơ cho Tạp chí Tản Viên Sơn cho đến khi nghỉ hưu.

Bài thơ Hoa mướp vàng

Bài đọc

HOA MƯỚP VÀNG
(Tô Thi Vân)

Áo nâu nón lá
Chiếc giỏ khoác vai
Ông lão xoè tay
Hoa mướp bay vàng chiều thu lặng

Xôn xao những cánh bèo
Mắt ông lão không chớp
Đấu cước trên tay quay vòng
Ngọn trúc vút lên
Những cánh vàng tả tơi rụng xuống
Sóng lan vòng hoảng hốt một chùm tăm

Mắt mùa thu xa xăm
Cành tre ngơ ngác gió
Bước chân êm cọng cỏ
Ông lão lầm lũi đi

Ông ơi! Ông về đâu?
Hoa mướp vàng đã nát
Ông ơi! Làng ông đâu?
Tiếng ếch giờ đã khác!

1993

(Tuyển tập thơ Việt Nam 1975 – 2000, tập III, NXB Hội Nhà văn, 2001, tr. 707 – 708)

Cấu tứ và hình ảnh trong bài thơ Hoa mướp vàng của Tô Thi Vân

Cấu tứ của bài thơ được tổ chức theo mối quan hệ tương phản đối lập giữa động và tĩnh, giữa còn và mất.

– Cái tĩnh được thể hiện từ lặng của chiều thu (lặng xa xăm, lặng ngơ ngác) rồi đến cái lặng trong hồn người (lặng xoè tay, lặng không chớp mắt, lặng lầm lũi đi rồi lặng im…biến mất).

– Hình ảnh hoa mướp với sự thay đổi dần theo mức độ: bay ra từ bàn tay ông lão đến tả tơi rụng xuống rồi đã nát. Nát cũng chính là một trạng thái dần tan biến đi.

– Nhân vật ông lão – hình tượng trung tâm – cũng không nằm ngoài sự còn – mất ấy: nếu như ở 3 đoạn thơ trên thì ông lão vẫn xuất hiện với những hành động cụ thể (xoè tay, quay cần, lầm lũi đi) nhưng sang đoạn thơ cuối thì ông lão chỉ còn trong những tiếng gọi, những câu hỏi. Nghĩa là ông cũng tan biến khỏi không gian kia.

Nghị luận vẻ đẹp của cấu tứ và hình ảnh trong bài thơ Hoa mướp vàng của Tô Thi Vân

Cấu tứ của bài thơ “Hoa Mướp Vàng” tạo nên một mối quan hệ tương phản đối lập giữa động và tĩnh, còn và mất, đẩy mạnh vẻ đẹp của tác phẩm. Bài thơ bắt đầu bằng sự tĩnh lặng của chiều thu, được mô tả là lặng xa xăm, lặng ngơ ngác. Cảnh tĩnh lặng cũng được thể hiện qua ông lão xoè tay, không chớp mắt và lầm lũi đi. Hình ảnh của hoa mướp cũng tuân theo một quy luật tương phản dần dần. Ban đầu, hoa mướp bay ra từ bàn tay của ông lão, tươi sáng và trong lành. Tuy nhiên, theo thời gian trôi qua, hoa mướp dần tả tơi và rụng xuống, đến cuối cùng nát tan biến đi. Qua hình ảnh này, tác giả truyền tải thông điệp về sự thoáng qua và tạm thời của vẻ đẹp. Nhân vật ông lão – hình tượng trung tâm của bài thơ – cũng chứng kiến sự còn và mất trong câu chuyện. Trong ba đoạn thơ đầu, ông lão vẫn có những hành động cụ thể và tồn tại trong không gian thơ. Tuy nhiên, ở đoạn thơ cuối cùng, ông lão chỉ còn lại qua tiếng gọi và những câu hỏi. Điều này cho thấy ông cũng tan biến khỏi không gian thơ, đồng thời tôn vinh sự thoáng qua và mất mát trong cuộc sống. Tóm lại, cấu tứ của bài thơ “Hoa Mướp Vàng” tạo nên một mối quan hệ tương phản giữa động và tĩnh, còn và mất, qua hình ảnh của hoa mướp và nhân vật ông lão. Điều này tăng cường vẻ đẹp độc đáo và thoáng qua của tác phẩm, khơi gợi những suy ngẫm về sự trôi đi và thay đổi không thể tránh khỏi trong cuộc sống.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *