Dù trong hoàn cảnh khó khăn, vất vả đến nhường nào, những cây cỏ dại nhỏ bé vẫn cố gắng vươn ngọn non của mình để tìm kiếm được sự sống, tự tồn tại cho bản thân. Hãy cùng Hocmai360 viết bài Nghị luận xã hội về câu nói đến cỏ dại còn đàng hoàng mà sống nhé!

Nghị luận xã hội về câu nói đến cỏ dại còn đàng hoàng mà sống – Mẫu 1

Cỏ dại là những sự sống tồn tại mong manh và ít giá trị nhất trong thế giới tự nhiên. Nhưng không phải vì sự tồn tại mong manh ấy mà chúng từ bỏ đi hy vọng sống của mình. Nhận thấy được sự hy vọng, phấn đấu mãnh liệt ấy, tác giả Phạm Sỹ Thanh đã gửi gắm cho độc giả thật nhiều bài học qua tiêu đề tác phẩm “Đến cỏ dại cũng đàng hoàng mà sống”. Cỏ dại nhỏ bé là vậy, nhưng dù cho có ở nơi đâu, trong bất kì điều kiện thời tiết nào từ nơi hoang mạc khô cằn cho đến phía cực xa xôi, cỏ dại đều có thể sinh trưởng. Cỏ dại chắc hẳn cũng biết mình bé nhỏ giữa cuộc đời này đến nhường nào, nên nó càng phải cố gắng, càng phải khiến cho mình được hiện diện trong cuộc sống muôn sắc của biết bao nhiêu loài cây, loài hoa sặc sỡ. Cây cỏ dại nhỏ bé ấy mặc dù cho bị cuộc sống chà đạp, mặc dù cho bị người người ngó lơ, thậm chí là ghét bỏ nhưng chẳng bao giờ bỏ cuộc cả. Càng trong hoàn cảnh khó khăn, cỏ dại lại càng vươn mình lên để sống thật mạnh mẽ. Con người chúng ta cũng có những lúc loay hoay, mất phương hướng giữa cuộc đời vô vàn hướng đi, ngã rẽ cho chính bản thân mình. Thế nhưng, chúng ta hãy coi mình giống như những nhánh cỏ dại mạnh mẽ ngoài kia. Chúng ta hãy vươn lên, hãy sống vì chính giá trị của bản thân mình trong cuộc đời này. Đừng để những tác động của thế giới bên ngoài, hay lời nói của người khác định giá giá trị của bạn, đánh dấu bạn vào một khuôn mẫu chấm điểm. Nếu bạn xuôi theo những lời đánh giá ngoài kia thì bản thân bạn sẽ sống như những con rô – bốt hình người được lập trình cả. Đừng cố gắng định giá bản thân mình, hãy sống bằng những điều đơn giản nhất như ngọn cỏ nhỏ bé kia để tự chính mình tìm được giá trị của bản thân mình. Tuy nhiên, đáng buồn thay trong cuộc sống của chúng ta có những người sợ hãi sự chỉ trích của những người xung quanh nên họ chọn cách giấu mình, thu mình vào trong chiếc vỏ ốc rồi tự mình làm mất đi những tài năng của bản thân mình. Để kết thúc vấn đề nghị luận trên, tôi xin mượn những câu thơ trong bài “Lá xanh” của tác giả Nguyễn Sỹ Đại để kết lại vấn đề:

Người vá trời lấp bể
Kẻ đắp luỹ xây thành
Ta chỉ là chiếc lá
Việc của mình là xanh

Nghị luận xã hội về câu nói đến cỏ dại còn đàng hoàng mà sống – Mẫu 2

Cỏ dại vốn chỉ là một loài cây nhỏ bé, không có giá trị trong suy nghĩ của nhiều người. Thế nhưng, mặc cho bị người người ngó lơ, thậm chí là ghét bỏ nhưng chẳng bao giờ bỏ cuộc cả. Nhận thấy được điều ý nghĩa đó, tác giả Phạm Sỹ Thanh đã gửi gắm cho độc giả thật nhiều bài học qua tiêu đề tác phẩm “Đến cỏ dại cũng đàng hoàng mà sống”. Dù trong môi trường nào, cỏ dại cũng tồn tại, cũng sinh trưởng được. Kể từ nơi nóng nhất như các hoang mạc khô cằn, hay cho đến nơi cực điểm lạnh tới đóng băng của Trái đất, cỏ dại vẫn cứ vươn mình mà sống. Càng là những môi trường khắc nghiệt, chúng ta càng thấy được rằng cỏ dại càng vươn mình to lớn và mạnh mẽ hơn. Cỏ dại tựa như chẳng quan tâm đến cuộc đời ngoài kia mà chỉ cố gắng thể hiện tốt nhất những điều mà mình có thể làm được. Chắc hẳn nó cũng biết rằng mình nhỏ bé hơn nhiều so với các loại cây, loại hoa ngoài kia nên nó càng phải cố gắng, càng phải vươn lên để bản thân không bị những tán cây cao che khuất chút dinh dưỡng từ mặt trời của mình. Con người chúng ta cũng không thiếu những khoảnh khắc gục ngã trước những ngã rẽ cuộc đời. Cuộc sống luôn là một vòng xoáy khiến cho con người không thể tìm thấy lối ra cho bản thân. Thế nhưng, bạn hãy thử đi chậm lại, thử cảm nhận những điều đơn giản, nhỏ bé xung quanh cuộc sống của mình, có lẽ rằng bạn sẽ tìm thấy câu trả lời của mình từ những điều nhỏ bé nhất đấy. Hãy sống như những nhánh cỏ dại, mạnh mẽ vươn mình để giành lấy sự sống cho bản thân. Đừng để những lời dèm pha, những lời đánh giá của người khác ấn định bản thân bạn phải theo bất kì khuôn mẫu nào. Hãy sống để cho chúng ta không hối hận vì quyết định của chính bản thân mình ngày hôm nay. Nếu như bạn sống ngả theo những cơn gió lời nói, bạn sẽ dễ dàng bị thổi bay mà không thể níu giữ lại điều gì. Chúng ta ai cũng mong muốn được ghi dấu chân của mình lên dòng cát của kí ức, bởi vậy hãy giữ trong kí ức của mọi người những điều đặc biệt nhất về bản thân bạn. Tuy nhiên, đáng buồn thay trong cuộc sống của chúng ta có những người sợ hãi sự chỉ trích của những người xung quanh nên họ chọn cách giấu mình, thu mình vào trong chiếc vỏ ốc rồi tự mình làm mất đi những tài năng của bản thân mình. Để kết thúc vấn đề nghị luận trên, tôi xin mượn những câu thơ trong bài “Lá xanh” của tác giả Nguyễn Sỹ Đại để kết lại vấn đề:

Người vá trời lấp bể
Kẻ đắp luỹ xây thành
Ta chỉ là chiếc lá
Việc của mình là xanh

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *