Cái nhìn độc đáo, sự khám phá riêng của mỗi nhà thơ dù cùng viết về một đề tài chính là bản chất của nghệ thuật đích thực, là yêu cầu nghiệt ngã của sáng tạo văn chương mà chỉ những tài năng chân chính mới đủ sức vượt qua. Hãy cùng viết bài văn Nghị luận về ý kiến “Đừng cho tôi đề tài hãy cho tôi đôi mắt”. 

Dàn ý nghị luận về ý kiến “Đừng cho tôi đề tài hãy cho tôi đôi mắt” – Mẫu 1

Định hướng: chú ý từ khoá “đề tài” và “đôi mắt”

– Đề tài là gì? (Phạm vi hiện thực nhà văn lựa chọn và thể hiện tạo thành chất liệu của thế giới hiện thực từ đó trở thành cơ sở để nhà văn đã ra những vấn đề mình quan tâm)

– Theo quan điểm của nhận định,liệu có phải coi thường đề tài không?

– Đưa ra quan điểm nhà văn cần phải có đôi mắt thông minh,tỉnh táo,cái nhìn hiện thực sâu sắc.Cần nắm rõ được cốt lõi bên trong theo cái nhìn sáng tạo độc đáo thì dù cho bất cứ đề tài nào đi chăng nữa họ cũng sẽ tạo lập được

-> Cái nhìn khám phá hiện thực

– Lí luận đi kèm chứng minh cho bài làm chặt chẽ

– Có thể liên hệ thêm với quan điểm nghệ thuật về đôi mắt của Nguyễn Minh Châu

Định hướng: chú ý từ khoá “đề tài” và “đôi mắt”

– Đề tài là gì? (Phạm vi hiện thực nhà văn lựa chọn và thể hiện tạo thành chất liệu của thế giới hiện thực từ đó trở thành cơ sở để nhà văn đã ra những vấn đề mình quan tâm)

– Theo quan điểm của nhận định,liệu có phải coi thường đề tài không?

– Đưa ra quan điểm nhà văn cần phải có đôi mắt thông minh,tỉnh táo,cái nhìn hiện thực sâu sắc.Cần nắm rõ được cốt lõi bên trong theo cái nhìn sáng tạo độc đáo thì dù cho bất cứ đề tài nào đi chăng nữa họ cũng sẽ tạo lập được

-> Cái nhìn khám phá hiện thực

– Lí luận đi kèm chứng minh cho bài làm chặt chẽ

– Có thể liên hệ thêm với quan điểm nghệ thuật về đôi mắt của Nguyễn Minh Châu

Dàn ý Nghị luận về ý kiến “Đừng cho tôi đề tài hãy cho tôi đôi mắt” – Mẫu 2

1. Mở bài 

Giới thiệu vấn đề

2. Thân bài

Giải thích vấn đề: “đề tài” và “đôi mắt”

– Đề tài là gì?

Phạm vi hiện thực nhà văn lựa chọn và thể hiện tạo thành chất liệu của thế giới hiện thực từ đó trở thành cơ sở để nhà văn đã ra những vấn đề mình quan tâm

→ Theo quan điểm của nhận định, liệu có phải coi thường đề tài không?

Đôi mắt là gì?

Giác quan của con người, giúp con người nhìn ngắm mọi thứ xung quanh.

→  Đề cao đôi mắt hướng về hiện thực, chân thực và sâu sắc. Nắm rõ được bản chất kết hợp với cái nhìn độc đáo, sáng tạo sẽ đưa ra được những đề tài và thực hiện chúng một cách tốt đẹp và hoàn hảo. Đây là cái nhìn khám phá hiện thực.

Biểu hiện:

Cái nhìn về hiện thực cuộc sống mới khơi dậy được sự sáng tạo trong đề tài.

Đề tài xuất phát từ chính chính đời sống nên cần được quan sát, thấu hiểu mới có thể sáng tạo.

Dẫn chứng được thể hiện qua tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa của Nguyễn Minh Châu. Chuyến thực tế đã giúp nhân vật Phùng hiểu về cuộc sống của gia đình làng chài. Chụp một bức ảnh hoàng hôn đẹp với chiếc thuyền nhưng chỉ anh mới có thể thấy được sự thật sau bức ảnh ấy.

Kết quả:

Những đề tài được viết lên từ chính sự chiêm nghiệm, trải nghiệm, nhìn nhận rõ nét mới có thể mang đến sự sáng tạo và chạm đến trái tim người đọc.

Bàn luận:

Ý kiến trên là đúng nhưng cũng có lỗ hổng. Một số người có thể dựa trên đề tài để có thể đưa tầm nhìn của mình ra xa hơn và sáng tạo chúng.

3.Kết bài

Khẳng định lại vấn đề.

Nghị luận về ý kiến “Đừng cho tôi đề tài hãy cho tôi đôi mắt” – Bài mẫu 1

Mỗi con người, như một nhà thơ, mang trong lòng mình một thế giới đầy màu sắc và sự sáng tạo. Chỉ khi nhà thơ ấy không còn hiện diện nữa, thế giới đã mất đi nhà thơ cuối cùng. Simon Frith đã nhấn mạnh điều này, khẳng định rằng sự tồn tại của mỗi người nghệ sĩ là một phần của sự hòa nhập và sáng tạo không ngừng. Raxun Gamzatov và Macxen Pruxt đều tôn vinh vai trò của người nghệ sĩ như một chủ thể sáng tạo, một người nhìn nhận thế giới qua cái nhìn độc đáo và khám phá không ngừng. Gamzatov đề cao việc truyền cảm hứng và ý tưởng thay vì chỉ đơn giản là đề tài. Trong khi đó, Pruxt nhấn mạnh rằng mỗi người nghệ sĩ mang đến một lối nhìn riêng biệt, tạo nên một thế giới mới mỗi khi họ xuất hiện. Raxun Gamzatov từng nói: Đừng nói trao cho tôi đề tài, hãy nói trao cho tôi đôi mắt. Từ sự sáng tạo và đa dạng này, các tác phẩm nghệ thuật ra đời, là kết quả của những quá trình đúc kết đặc biệt, nơi người nghệ sĩ là tinh thần sáng tạo và truyền cảm hứng cho mọi người.

Đề tài đức là vấn đề trung tâm trong hiện thực của đời sống xã hội, và nhà văn là người phản ánh nó mạnh mẽ nhất về đề tài ấy trong tác phẩm của mình. Người nghệ sĩ chân chính họ không cần tìm kiếm đề tài mới mẻ, đề tài viễn vông hay vô thực; điều họ cần là một cách nhìn nhận mới, một đôi mắt tinh tế. Một đôi mắt có thể nhìn thấu được những câu chuyện ẩn nấp sau bức màn ấy. Đây không chỉ là sự khám phá, mà còn là sự phản ánh sâu sắc về cuộc sống. Cuộc sống vốn dĩ không màu hồng như bạn tưởng tượng, hiện thực sẽ tát vào mặt bạn một cái để ta tỉnh mộng giữa cơn mơ trong giấc ngủ ban ngày. Gamzatov, thông qua hai câu thơ ngắn gọn, muốn nhấn mạnh rằng, tính sáng tạo của mỗi nhà văn không phụ thuộc vào việc chọn đề tài mới lạ, mà là cách họ khám phá và nhìn nhận nó theo góc độ cá nhân, mới mẻ. Điều này làm nên giá trị và danh tiếng của mỗi tác phẩm và tác giả, vì nó mang lại cái nhìn sâu sắc và độc đáo về một đề tài dù đã được khai phá nhiều lần. Ta cứ lầm tưởng chủ đề cũ sẽ thật chán chường biết bao nhiêu, nhưng với đôi mắt của người tinh tế, vấn đề ấy sẽ luôn là một cơ hội mới mẻ để nhà thơ có thể khai thác chúng ở góc độ tích cực hơn.

Nhận định của Raxun Gamzatov là hoàn toàn chính xác. Không thể phủ nhận rằng, bên cạnh tài năng tự nhiên, khả năng quan sát và cái nhìn thông qua “đôi mắt” đóng vai trò quan trọng, giúp nhà văn tạo ra những tác phẩm ấn tượng, lâu dài. Khả năng quan sát này giúp nhà văn trước hết nhìn thấy sự đa dạng và phong phú của cuộc sống, từ đó chuyển hóa những hiện tượng xã hội thành nguồn cảm hứng và chất liệu hiện thực cho tác phẩm của mình. Một tác phẩm chỉ có thể thu hút độc giả khi nó đề cập đến những khía cạnh của cuộc sống con người. Nếu chỉ tập trung vào viễn cảnh tương lai mà bỏ qua hiện tại, thì dù tác phẩm có đẹp đến đâu cũng sẽ nhanh chóng bị lãng quên. Do đó, “đôi mắt” của nhà văn không chỉ là yếu tố quan trọng mà còn là yếu tố cần thiết để tạo ra những tác phẩm ý nghĩa và sâu sắc.Mặc dù là vậy, nhưng sự quan sát cần phải đi kèm với sự tinh tế và kỹ lưỡng trong cảm nhận. Chỉ nhờ vào sự tinh tế này, nhà văn mới có thể phát hiện ra những ý nghĩa sâu xa và tiềm ẩn trong câu chuyện qua thế giới nội tâm ấy. Qua đó, họ có thể truyền đạt những bài học quý giá và mở ra cánh cửa của thế giới nội tâm con người, là cốt lõi của văn chương. Đôi mắt của nhà văn không chỉ là công cụ quan sát mà còn là bộ cánh giúp họ bay xa, thực hiện sứ mệnh cao cả của mình. Bên cạnh đó, đôi mắt chính là cửa sổ tâm hồn, giúp người nghệ sĩ tích lũy thêm vốn sống đa dạng và phong phú, là nguồn cảm hứng không ngừng cho tác phẩm nghệ thuật của họ.

Với mỗi đôi mắt khác nhau, chúng ta sẽ được trải nghiệm một cái nhìn khác nhau đối với cùng một đề tài. Điều này không chỉ mang lại sự đa dạng và phong phú cho cách cảm nhận về thế giới xung quanh mà còn mở ra nhiều góc nhìn mới, mới mẻ hơn ngay trong cùng một chủ đề. Dù khai thác chung một chủ đề nhưng các tác phẩm nghệ thuật luôn mang lại trải nghiệm mới lạ và độc đáo cho người đọc. Độc giả được đắm chìm vào mọi góc độ cảm nhận bài văn trong cuộc sống, từ đó chiêm nghiệm ra nhiều điều quý giá hơn vẫn còn hiện hữu ở nơi đây. Để trở thành một nhà văn xuất sắc, không chỉ cần khả năng quan sát mà còn cần có khả năng chuyển đổi cảm nhận thành suy nghĩ và ý thức, thậm chí là vượt ra ngoài giới hạn thời đại mà họ sống. Maksim Gorki từng nói: “Nghệ sĩ là người biết khai thác những ấn tượng riêng chủ quan của mình, tìm thấy giá trị khái quát trong những ấn tượng đó và biết làm cho chúng trở nên độc đáo trong hình thức.” Điều này khẳng định rằng, vai trò của “đôi mắt” không chỉ đơn thuần là quan sát mà còn là khả năng biến những quan sát đó thành những tác phẩm nghệ thuật sâu sắc và đặc sắc. Ta hiểu rằng “đôi mắt” của người nghệ sĩ đóng vai trò quan trọng trong mỗi tác phẩm, là yếu tố đặc biệt không thể thiếu trong quá trình sáng tạo nghệ thuật, giúp mang lại sự độc đáo và đa dạng cho văn chương và nghệ thuật.

Để tạo ra một tác phẩm nghệ thuật hay và bền vững qua thời gian, có rất nhiều yếu tố quan trọng, nhưng trong số đó, sự quan sát và nhìn nhận của người nghệ sĩ được coi là cốt lõi. Đôi mắt của họ không chỉ là để quan sát mà còn để cảm nhận, để hiểu được câu chuyện ẩn sâu trong tâm khảm mỗi người. Từ cái nhìn đó, sự sáng tạo và tâm hồn của nhà văn được thể hiện, cho phép họ bay cao, bay xa trong không gian của tưởng tượng và ý thức.Vì vậy, nhận định của Raxun Gamzatov trong “Đaghextan của tôi” là hoàn toàn phù hợp: “Đừng nói: Trao cho tôi đề tài, Hãy nói: Trao cho tôi đôi mắt.” Điều này nhấn mạnh vai trò quan trọng của cái nhìn cá nhân, cách nhìn của người nghệ sĩ trong quá trình sáng tạo. Chỉ khi họ có đôi mắt nhạy bén và sáng tạo, họ mới có thể biến những ý tưởng, suy nghĩ thành những tác phẩm nghệ thuật sâu sắc và độc đáo.

Nghị luận về ý kiến “Đừng cho tôi đề tài hãy cho tôi đôi mắt” – Bài mẫu 2

Một tác phẩm nghệ thuật để chạm được tới trái tim người đọc phải trải qua quá trình chọn lọc và sáng tạo tuyệt vời của người sáng tác. Bởi vậy, không mấy bất ngờ khi có ý kiến cho rằng “Đừng cho tôi đề tài hãy cho tôi đôi mắt”.  Chiêm nghiệm hiểu rõ hiện thực thì tự khắc đề tài sẽ đến và tạo nên sự thành công trong mỗi tác giả.

Chúng ta biết rằng, đề tài là vấn đề trung tâm trong hiện thực của đời sống xã hội, và nhà văn là người phản ánh nó mạnh mẽ nhất về đề tài ấy trong tác phẩm của mình. Để tìm được đề tài cho mình, người nghệ sĩ không ngừng tìm kiếm, đúc kết từ những hiện thực để làm nên một đề tài độc đáo và có sức lôi cuốn người đọc.Đôi mắt là một trong những giác quan của con người, giúp con người có thể nhìn ngắm mọi sự việc, sự kiện trên đời này. Khi ta có đôi mắt, ta có thể chiêm nghiệm được cuộc sống mà từ đó tạo nên những đề tài mới mẻ. Đề tài được đúc kết ra từ những đôi mắt quan sát kĩ không chỉ là những tác phẩm nghệ thuật thông thường mà nó còn là cuộc sống. Hiện thực cuộc sống luôn là những điều khắc nghiệt, không đẹp đẽ như ta tưởng và cần được đưa vào tác phẩm một cách khéo léo. Nhận định trên mong muốn những nhà nghệ thuật không nên chỉ dựa vào đề tài mà hoàn thành những thứ đã bày sẵn ra trước, mà hãy dùng đôi mắt của mình để cảm nhận cuộc sống, hiểu cuộc sống để rồi sáng tạo ra những đề tài tuyệt vời. Điều này sẽ giúp các tác phẩm mới thực sự trở nên có giá trị. Ta cứ lầm tưởng chủ đề cũ sẽ thật chán chường biết bao nhiêu, nhưng với đôi mắt của người tinh tế, vấn đề ấy sẽ luôn là một cơ hội mới mẻ để nhà thơ có thể khai thác chúng ở góc độ tích cực hơn.

Có những đôi mắt quan sát tốt và thấu hiểu, thì sẽ có những đề tài độc đáo và chạm tới trái tim người xem. Khả năng quan sát sẽ biến tác giả làm chủ đề tài và có thể làm được những điều tốt hơn thế. Ta có thể thấy trong tác phẩm “Chiếc thuyền ngoài xa” của Nguyễn Minh Châu, khai thác bối cảnh đất nước những ngày xây dựng đi lên, người dân làng chài miệt mài lao động. Những góc khuất sau những lao động khó khăn, cảnh bạo lực gia đình và tình yêu của mẹ dành cho con… Nếu không có tầm nhìn sâu, đôi mắt quan sát nhạy bén, liệu Nguyễn Minh Châu có thể viết nên một tác phẩm tuyệt vời chạm tới trái tim người xem tới vậy? Vậy nên, để có được một tác phẩm hay, tuyệt vời, chạm đến trái tim, người viết cần quan sát, chiêm nghiệm. Tới đó mới có thể chọn ra một đề tài phù hợp mà thỏa sức sáng tạo.
Những tác phẩm được viết ra bằng sự sáng tạo và chiêm nghiệm chắc chắn sẽ lay động được trái tim người đọc. Vì hơn hết những tác phẩm ấy là cuộc sống, là cuộc đời. Người đọc sẽ thấy mình, được sống với tác phẩm. Và hơn hết, sự cảm thương với những tâm thân chân thật ấy mới tạo nên cảm xúc thật. Vậy nên không thể chối bỏ sự tuyệt vời từ những sáng tạo các đề tài xuất phát từ đôi mắt đầy chất hiện thực.

Đôi khi dựa vào đề tài để sáng tạo trong các tác phẩm văn học là không thiếu. Trong kho tàng văn học nước nhà, rất nhiều đề tài để các nhà văn, nhà thơ lựa chọn và xây dựng tác phẩm nghệ thuật của mình. Những tác phẩm ấy cũng có những thành công riêng và mang những ý nghĩa nhất định. Nhưng để xét về sự sáng tạo, chân thật và đậm chất đời thì cần có sự quan sát trước khi tạo nên một đề tài hoàn chỉnh.
Đôi mắt của nhà nghệ thuật đối với một tác phẩm là rất quan trọng. Đó là điều kiện để quyết định một đề tài sáng tạo và một tác phẩm độc đáo. Qua đó nhà văn, nhà thơ có thể thể hiện bản thân, lôi kéo người đọc hiểu và yêu tác phẩm của mình.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *