Đề bài: Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ của anh/ chị về vấn đề: “Tiếng kêu cứu của rừng và hành động của chúng ta”.
Gợi ý
a. Mở đoạn:
Giới thiệu vấn đề nghị luận về vấn đề Tiếng kêu cứu của rừng và hành động của chúng ta (rừng đang bị hủy diệt, con người cần hành động để cứu rừng).
b. Thân đoạn:
Làm rõ vấn đề nghị luận
(1) Tiếng kêu cứu của rừng là lời cảnh tỉnh về nạn đốt phá rừng, khiến cho rừng bị hủy hoại hàng ngày, diện tích rừng tự nhiên ngày một thu hẹp, trong đó con người là tác nhân chính gây nên tai họa. Con người phá rừng để lấy đất làm nông nghiệp, trồng cây công nghiệp, nuôi thủy sản, xây dựng các công trình…. Con người đang chỉ thấy lợi ích trước mắt của việc phá rừng mà không ý thức được những tác hại vô cùng lớn thuộc về tương lai: nguyên nhân của thiên tai, biến đổi khí hậu, mất cân bằng sinh thái…..
(2) Hành động của chúng ta: Lăng nghe tiếng kêu cứu của rừng, con người đừng thờ ơ mà cần có hành động thiết thực để bảo vệ rừng, vì cứu rừng cũng là cứu tương lai của chúng ta. Những hành động cụ thể, thiết thực để chống lại việc đối xử “tận diệt” với rừng, cùng chung tay góp phần bảo vệ rừng….
c. Kết đoạn:
Khẳng định lại vấn đề nghị luận, rút ra bài học nhận thức và hành động phù hợp với bản thân.
Bài mẫu
Trong những thập kỷ gần đây, tình trạng phá rừng, khai thác gỗ trái phép và sử dụng tài nguyên rừng bừa bãi đã trở thành vấn đề cấp bách mà cả thế giới phải đối mặt. Tiếng kêu cứu của rừng vang vọng như một lời cảnh tỉnh trước sự hủy diệt của thiên nhiên. Rừng đang ngày càng bị thu hẹp và đứng trước nguy cơ biến mất hoàn toàn nếu chúng ta không hành động kịp thời. Vấn đề này không chỉ ảnh hưởng đến hệ sinh thái mà còn tác động sâu sắc đến tương lai của con người, khiến chúng ta cần phải suy nghĩ nghiêm túc và hành động ngay từ bây giờ để bảo vệ rừng.
Tiếng kêu cứu của rừng chính là lời cảnh báo về thực trạng đốt phá và khai thác rừng không kiểm soát, khiến diện tích rừng tự nhiên bị thu hẹp nghiêm trọng. Nguyên nhân chính dẫn đến tình trạng này là do con người. Hàng ngày, hàng nghìn hecta rừng bị tàn phá để phục vụ cho việc mở rộng đất nông nghiệp, trồng cây công nghiệp, nuôi thủy sản hay xây dựng các công trình hạ tầng. Mặc dù những lợi ích trước mắt từ việc phá rừng có thể mang lại nguồn thu kinh tế lớn, nhưng hậu quả của nó lại vô cùng nghiêm trọng: thiên tai ngày càng nhiều, biến đổi khí hậu diễn ra phức tạp, môi trường sống bị mất cân bằng. Hành động của con người đang làm tổn thương chính nguồn sống mà thiên nhiên đã ban tặng, và chúng ta đang dần phải trả giá cho sự thiếu trách nhiệm của mình.
Đứng trước thực trạng này, hành động của mỗi người là điều cần thiết. Chúng ta không thể thờ ơ trước tiếng kêu cứu của rừng mà phải cùng nhau hành động để bảo vệ. Những hành động thiết thực như trồng cây, ngăn chặn nạn phá rừng, bảo vệ các khu rừng nguyên sinh, và tuyên truyền nâng cao nhận thức về tầm quan trọng của rừng là những việc mà chúng ta cần thực hiện ngay. Ngoài ra, cần có các biện pháp pháp lý mạnh mẽ hơn để xử lý nghiêm các hành vi phá hoại rừng, đồng thời khuyến khích các mô hình phát triển kinh tế bền vững, không phụ thuộc vào việc khai thác rừng bừa bãi. Việc bảo vệ rừng không chỉ là cứu lấy một phần tài sản của thiên nhiên, mà còn là bảo vệ chính tương lai của chúng ta và các thế hệ mai sau.
Rừng là lá phổi xanh của Trái Đất, là nền tảng cho sự sống và cân bằng sinh thái. Tiếng kêu cứu của rừng là một lời nhắc nhở khẩn cấp để con người nhận thức rõ hơn về trách nhiệm của mình trong việc bảo vệ môi trường. Mỗi cá nhân cần rút ra bài học sâu sắc và có những hành động thiết thực để chung tay cứu rừng, cứu lấy tương lai của chính mình.