Câu hỏi:
Em hiểu như thế nào về 2 dòng thơ:
“Đừng nghĩ mình là hành tinh đơn độc
Cũng đừng lầm là một mặt trời con”
Trả lời:
Hai dòng thơ như một lời cảnh báo cho sự tự mãn của con người. Xung quanh ta luôn có mọi người, ai cũng có quyền bình đẳng, không ai đơn độc, không ai tự dưng độc nhất vô nhị được. Chúng ta không nên coi mình là trung tâm của vũ trụ mà phải hiểu mình chỉ là một phần nhỏ trong một thế giới, một hạt cát trên một sa mạc người.