Truyền thống thương người như thể thương thân là một truyền thống đáng quý của dân tộc Việt Nam ta nhưng dường như truyền thống này đang bị mai một do một số người có những hành động không hề nhân đạo chút nào, như là Chứng kiến một số vụ tai nạn xảy ra, không ít người chỉ đứng nhìn, Để các bạn có thể hiểu hơn về vấn đề này, hãy cùng theo dõi bài viết sau, mời các bạn cùng tham khảo.
Dàn ý Chứng kiến một số vụ tai nạn xảy ra, không ít người chỉ đứng nhìn
– Mở bài:
Giới thiệu vấn đề cần viết về Chứng kiến một số vụ tai nạn xảy ra, không ít người chỉ đứng nhìn…
– Thân bài:
+ Nhận định: Xã hội muốn tốt đẹp phải xuất phát từ việc mỗi người đều góp sức, nâng cao trách nhiệm của mình đối với cộng đồng.
=> Việc cứu người là công việc chính của cảnh sát và y tế nhưng không phải là công việc của một mình họ mà còn là của cả cộng đồng.
+ Giúp đỡ người khác sẽ khiến chúng ta tìm được bình yên trong tâm hồn và khiến xã hội đoàn kết, nhân văn hơn
=> Việc chứng kiến người khác gặp tai nạn mà đứng nhìn, không cứu giúp, còn chụp ảnh và bỏ đi quả thực là việc làm lạnh lùng, không nhân đạo.
+ Nguyên nhân gây ra việc trên ngoài nhận thức của con người còn do nhiều trường hợp bị làm ơn mắc oán
– Kết bài:
Khái quát lại vấn đề của bài viết
Chứng kiến một số vụ tai nạn xảy ra, không ít người chỉ đứng nhìn
Việt Nam ta là một đất nước ngàn năm văn hiến với rất nhiều truyền thống tốt đẹp, được truyền từ đời này sang đời khác, nổi bật như truyền thống yêu nước, truyền thống uống nước nhớ nguồn, truyền thống hiếu học,…hay truyền thống thương người nhu thể thương thân. Biết bao truyền thống tốt đẹp cần phải phát huy và gìn giữ như vậy nhưng dường như trong thời đại phát triển như ngày nay, nhiều truyền thống trong đó có truyền thống thương người như thể thương thân đang bị một bộ phận quên đi. Biểu hiện cụ thể của việc lãng quên truyền thống thương người như thể thương thân của dân tộc là việc Khi “Chứng kiến một số vụ tai nạn xảy ra, không ít người chỉ đứng nhìn, chụp mấy bức hình rồi bỏ đi, để mặc nạn nhân đang rất cần được giúp đỡ. Có bạn cho rằng việc ấy đã có lực lượng cảnh sát hoặc y tế lo, cuộc sống bận rộn công việc nên không thể trách họ”. Đây là một hành động thật lạnh lùng và sai lầm làm sao!
Xã hội muốn tốt đẹp được phải xuất phát từ việc mỗi người đều góp sức, nâng cao trách nhiệm của mình đối với cộng đồng. Đúng là việc cứu giúp người gặp nạn là công việc chính của ngành cảnh sát và ngành y tế, nhưng đó không phải là công việc của một mình họ. Mỗi người chúng ta đều có thể giúp đỡ người khác trong khả năng của mình, làm như vậy không chỉ khiến cho tâm hồn chúng ta được thanh thản mà còn khiến cộng đồng đoàn kết, cùng đi lên hơn và quan trọng ông cha ta đã có câu nói: “Cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp”. Vậy nên khi chứng kiến một vụ tai nan nhiều người không giúp đỡ, chỉ nhìn, chụp ảnh rồi bỏ đi là một việc làm vô cùng lạnh lùng, không nhân đạo. Rất có thể khi xảy ra tai nạn, chỉ cần bạn đến xem tình hình của người bị nạn, sơ cứu, gọi cứu thương cho họ hoặc chở họ đến bệnh viện gần nhất là họ đã tăng thêm được cơ hội sống sót và không bị nặng thêm rồi. Hãy thử nghĩ nếu người bị nạn là chính bạn hay người thân của bạn, sẽ ra sao nếu chính bản thân và người thân của mình cũng không được cứu giúp như vậy? Nhưng chúng ta cũng sẽ phải nhìn lại, để biết được tại sao hiện nay lại xuất hiện nhiều trường hợp vô cảm khi thấy người tai nạn như thế? Có lẽ một phần cũng là do có nhiều trường hợp làm ơn mắc oán, giúp người gặp nạn rồi bị đổ oan gây ra tai nạn. Ví dụ điển hình như anh Sơn ở Bắc Ninh gần đây đã cứu giúp một cô gái bị tai nạn và đưa cô ấy đến bệnh viện rồi gọi người nhà cho cô gái, nhưng cuối cùng anh Sơn lại bị người nhà cô gái đánh thương nặng, đâm vào mạn sườn vì nghĩ anh là người gây tai nạn, thậm chí không cho anh giải thích. Rất nhiều trường hợp bi giống như anh Sơn hoặc cứu người nhưng lại bị lừa đảo, cướp tài sản,…Đó có lẽ là những nguyên nhân khiến cho nhiều người trở nên vô cảm trước những người gặp nạn.
Tuy nhiên, chúng ta phải luôn vững tâm, luôn theo đuổi những điều đúng đắn, cứu giúp những người gặp nạn, để cho tâm mình luôn được bình an cũng như xã hội xung quanh có thể tốt đẹp hơn. Đừng vì những điều nghi kị với mọi người mà đánh mất đi sự lương thiện và lòng nhân ái của mình. Vì đó chỉ là một số ít mà thôi, còn xung quanh chúng ta luôn luôn tồn tại những điều tốt đẹp. Hãy cho đi mà không mong cầu nhận lại, chỉ như vậy, chúng ta mới tìm được ý nghĩa đích thực của cuộc sống này.