Những năm chiến tranh liên miên không dứt, những người chịu cảnh đau thương nhất không thể không nói đến trẻ em. Chúng mất đi gia đình, không được học hành và có một bữa ăn yên ổn. Để tìm hiểu về hoàn cảnh khi ấy, mời các em đến với bài viết cảm nhận tác phẩm Và tôi vẫn muốn mẹ.
Cảm nhận tác phẩm Và tôi vẫn muốn mẹ
Trong bối cảnh của cuộc chiến tranh, những đứa trẻ trong truyện trở nên nhạy cảm và chứng kiến những cảnh tượng kinh hoàng, làm thay đổi hoàn toàn cái nhìn của họ về cuộc sống. Truyện ngắn “Và tôi vẫn muốn mẹ…” mang đến cho người đọc những cảm nhận sâu sắc về những đau đớn và khao khát yêu thương của chúng. Qua câu chuyện này, chúng ta được chứng kiến những tác động tàn khốc của cuộc chiến, khiến cho tuổi thơ của các em trở nên đau đớn và mất mát.
Ngay từ đầu truyện, chúng ta được đưa vào một thời điểm đầy khó khăn, khi cuộc chiến tranh với phát xít Đức đang hoành hành và lan rộng khắp nơi. Tác giả mô tả cảnh máy bay lạ bay trên đầu, cảnh chết chóc của chiến tranh và sự mất mát khi không có bố mẹ ở bên. Nhìn lại quá khứ, nhân vật chúng ta nhớ lại những kỷ niệm đau lòng khi bị quân đội Đức chiếm mất thành phố và buộc phải di tản đến Mô-đô-vi-a (Mordovia). Trong bối cảnh đó, không chỉ trại mồ côi đói mà cả những người xung quanh đều phải đối mặt với cảnh đói khổ do tất cả mọi thứ đã chuyển hết ra tiền tuyến.
Từ những hình ảnh cảnh chết chóc của chiến tranh, những đứa trẻ trong truyện càng thêm bi thương. Con ngựa Mai-ca (Maika) già và dịu dàng đã bị giết, còn hai con mèo đói đóng vai trò như những biểu tượng của nỗi đau và khao khát. Những đứa trẻ khi thiếu mẹ, không còn sự bảo vệ và yêu thương, òa khóc và gào khóc không nguôi. Họ đã mất tích trong những trận bom khốc liệt, để lại niềm tiếc nuối không thể nói thành lời. Trong câu chuyện, tác giả thể hiện sự khao khát vô hạn của mình qua cách viết rằng dù đã 51 tuổi, người viết vẫn muốn gặp lại mẹ. Đây là một mong ước mà ai trong số chúng ta cũng có thể đồng cảm. Dù đã trưởng thành và có gia đình riêng, nhưng sự vắng mặt của một người mẹ vẫn để lại một khoảng trống khó lấp đầy trong trái tim.
Cuộc chiến tranh đã lấy đi tất cả, làm tan vỡ mọi niềm vui, sự an lành và tình yêu thương. Nó đã cướp đi điều quý giá nhất mà một đứa trẻ có thể có – một người mẹ. Những đứa trẻ trong truyện đã phải chứng kiến những cảnh tượng đau lòng, khát khao một tình yêu thương gia đình như một tia hy vọng trong cuộc sống khắc nghiệt. Họ cảm nhận rằng trò chơi giả trận không còn giống như những gì mà chúng từng tưởng tượng. Những đau đớn của cuộc sống đã làm cho những đứa trẻ trở nên già dặn hơn, mất đi sự ngây thơ và hồn nhiên và nhìn cuộc đời với sự tiêu cực và trực diện đối mặt với những khó khăn tăm tối. Đặc biệt là câu tự thuật của chính “nhân chứng” ngày ấy: “Tôi đã năm mươi mốt tuổi, tôi có hai con. Và tôi vẫn còn muốn mẹ.”
Truyện ngắn “Và tôi vẫn muốn mẹ…” gửi gắm đến chúng ta một thông điệp sâu sắc về giá trị của tình yêu thương và sự mất mát trong cuộc sống. Nó nhắc nhở chúng ta về sự quý giá của gia đình và tình mẫu tử. Dù bị cướp đi những niềm vui và tuổi thơ trong cuộc chiến, khao khát yêu thương và mong muốn gặp lại người thân vẫn cháy bỏng trong trái tim con người. Đó là một lời nhắn nhủ về tình yêu và hy vọng, một lời nhắc nhở cho chúng ta không bao giờ quên trân trọng những người thân yêu trong cuộc sống và giữ lửa hy vọng sống mãi trong trái tim mình.