Trong xã hội xưa, con người có trí tưởng tượng vô cùng phong phú và luôn ao ước về một tình yêu đẹp giữa tiên và người. Những tác phẩm với các yếu tố huyền ảo được viết ra, đến nay vẫn tồn tại và mang đẹp nét đặc sắc. Để hiểu thêm về tình yêu đặc biệt ấy, mời các em đến với bài viết phân tích tác phẩm Tú Uyên gặp Giáng Kiều.

Phân tích tác phẩm Tú Uyên gặp Giáng Kiều

Tú Uyên gặp Giáng Kiều là một tác phẩm thơ văn tuyệt vời của văn hóa dân gian Việt Nam. Qua câu chuyện tình yêu giữa Tú Uyên và Giáng Kiều, tác giả đã tạo nên một thế giới đầy màu sắc, mơ mộng và đầy cảm xúc.

“Từ phen giáp mặt đến giờ

Những là ngày tưởng đêm mơ đã chồn

Ấy ai điểm phấn tô son

Để ai ruột héo, gan mòn vì ai?”

Tác phẩm mở đầu bằng những khung cảnh thơ mộng, như mưa hoa khép cánh và bức tranh với sớm khuya. Ngay từ đầu, chúng ta đã được giới thiệu với nhân vật chính Tú Uyên, người ngồi đọc sách và tương tư về người con gái tưởng chừng như chỉ tồn tại trong mơ. Tú Uyên cảm nhận sự nhớ nhung và tình yêu mãnh liệt dành cho Giáng Kiều, bức tranh trở thành một người bạn đồng hành và một nguồn cảm hứng cho chàng. Nỗi nhớ da diết của Tú Uyên dành cho Giáng Kiều cũng được đưa vào tác phẩm. Từ việc ngồi trước bức tranh và tưởng tượng cảnh người trong mộng, đến việc chàng ngồi một mình ngâm thơ và tưởng tượng về Giáng Kiều đang đứng trước mặt, tất cả đều thể hiện sự chiếm lĩnh tâm trí và tình yêu mãnh liệt của Tú Uyên. Từ đầu gặp mặt đến giờ, Tú Uyên không thể ngừng nghĩ về Giáng Kiều. Cả ngày lẫn đêm, chàng ta ôm ấp mơ ước và tình yêu tương tư, đến mức mệt mỏi và cảm thấy tâm trí của mình đã “đã chồn”. Sự đối lập giữa “ngày” và “đêm”, cùng với những từ như “tưởng” và “mơ” cùng với hình ảnh ruột héo và gan mòn, tạo ra hình ảnh rõ ràng về sự chiếm lĩnh tâm trí của Tú Uyên bởi nỗi nhớ.

 

Khi Tú Uyên trở về từ trường văn, anh ta đã thấy bát sân sẵn sàng và cảm thấy nghi ngờ về việc có ai đó đã đến nhà trong khi anh vắng mặt. Điều này cho thấy sự bất ngờ và tò mò của Tú Uyên. Sáng hôm sau, Tú Uyên lén lút đi ra ngoài và trở về bất ngờ. Trong tranh, anh ta bắt gặp người con gái từ trong tranh bước ra. Sự xuất hiện của Giáng Kiều từ bức tranh làm cho Tú Uyên vội vàng đánh tiếng chào mừng và bày tỏ cảm xúc hạnh phúc đến mức rơi lệ. Vậy là sau bao ngày mong nhớ, chàng trai si tình ấy đã thực sự gặp được người mình mong mỏi bao đêm.

“Thảo am thoắt đã đổi ra lâu đài

Tường quang sáng một góc trời

(…)

Đong đưa khoe thắm đua vàng

Vũ y thấp thoáng, Nghê thường thiết tha”

Trong cuộc đối thoại, Giáng Kiều tự nhận mình là “khách thanh tiêu” trên trời, là Tiên Thù với hiệu là Giáng Kiều. Cô gọi mối quan hệ giữa họ là “tơ điều” và cho rằng đây là một mối thiên duyên tiền định được sự đồng thuận của trời đất. Giáng Kiều cũng tỏ ra duyên dáng, hiền hậu và thủy chung trong lời đối thoại. Cùng với sự hấp dẫn của câu chuyện tình yêu, tác phẩm cũng thể hiện phẩm chất thanh cao và lòng trung thành của Giáng Kiều. Cô gắn kết mối tơ điều giữa mình và Tú Uyên, cho rằng đó là một thiên duyên tiền định được sự đồng thuận của trời đất. Tấm lòng thủy chung và son sắt của Giáng Kiều là điểm nhấn trong câu chuyện.

Tác phẩm Tú Uyên gặp Giáng Kiều đã thành công trong việc tạo ra một thế giới tưởng tượng đầy cảm xúc và hình ảnh đẹp mắt. Qua những câu thơ và đoạn văn, chúng ta được khám phá một tình yêu mãnh liệt và những phẩm chất tốt đẹp của nhân vật chính. Đó là một tác phẩm đậm chất văn hoá đáng để khám phá và thưởng thức, thể hiện được những nét đặc sắc dân tộc.

By ngocnhu

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *