Đề bài: Anh/Chị có đồng ý với quan điểm được trích trong Ngôn ngữ mạng xã hội đang làm hỏng tiếng Việt, ví tiếng Việt như một thứ “căn cước” của nền văn hóa dân tộc không? (Trình bày bằng một đoạn văn khoảng 200 chữ).

Vì sao Tiếng Việt như một thứ “căn cước” của nền văn hóa dân tộc?

Đoạn văn (khoảng 200 chữ) bàn về vai trò của tiếng Việt với văn hóa dân tộc được thể hiện qua ý kiến ví tiếng Việt “như một thứ căn cước’ của nền văn hóa dân tộc” có thể được triển khai theo hướng:

– Căn cước là một loại tư liệu nhận dạng, được sử dụng chủ yếu để xác minh những chi tiết mang tính bản sắc riêng.

– Tiếng Việt là “căn cước” của nền văn hóa dân tộc vì đó không chỉ là công cụ giao tiếp mà còn chứa đựng, tích trữ cả một bề dày văn hóa; Giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt là giữ gìn bản sắc văn hóa bởi nếu ngôn ngữ còn thì văn hóa còn tồn tại, ngôn ngữ mất thì nền văn hóa dân tộc sẽ mai một…

Nghị luận Tiếng Việt như một thứ “căn cước” của nền văn hóa dân tộc – Mẫu 1

Tiếng Việt, như một thứ “căn cước” của nền văn hóa dân tộc, không chỉ là công cụ giao tiếp mà còn là bảo tàng văn hóa tích trữ những giá trị quý báu của dân tộc. Tính trong sáng của tiếng Việt không chỉ đến từ cách diễn đạt mà còn bắt nguồn từ sự sâu sắc, phong phú của văn hóa Việt Nam. Tiếng Việt không chỉ là ngôn ngữ mà còn là một phần không thể thiếu của những truyền thống, tập quán, và tri thức của dân tộc. Việc giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt không chỉ là việc bảo tồn ngôn ngữ mà còn là việc bảo tồn và phát triển nền văn hóa dân tộc. Nó giống như việc giữ gìn một bảo vật quý giá, là nguồn cảm hứng và tự hào của mỗi người Việt Nam. Nếu tiếng Việt bị bóp méo, xâm phạm, thì không chỉ là ngôn ngữ mà còn là nền văn hóa sẽ bị tổn thương. Vì vậy, mỗi người dân Việt Nam đều có trách nhiệm giữ gìn và tôn trọng tiếng Việt, không chỉ trong giao tiếp hàng ngày mà còn trong mọi hoạt động của cuộc sống. Chỉ khi tiếng Việt được giữ gìn và phát triển, văn hóa dân tộc mới thực sự được bảo toàn và phát triển, giữ cho nó mãi mãi sống động trong lòng người Việt Nam và trên trường quốc tế.

Nghị luận Tiếng Việt như một thứ “căn cước” của nền văn hóa dân tộc – Mẫu 2

Tôi hoàn toàn đồng ý với quan điểm rằng tiếng Việt là như một “căn cước” của nền văn hóa dân tộc. Tiếng Việt không chỉ đơn thuần là một phương tiện giao tiếp mà còn là biểu tượng của sự đồng thuận và niềm tự hào dân tộc. Ngôn ngữ mang trong mình những giá trị văn hóa, truyền thống, và lịch sử của một quốc gia. Bằng cách sử dụng tiếng Việt, chúng ta không chỉ kể lại câu chuyện của chính mình mà còn kết nối với quá khứ và cơ bản của dân tộc. Sự trong sáng và đặc biệt của tiếng Việt là điều cần được giữ gìn và tôn trọng. Đúng như câu “Lời nói là bạc, chữ viết là vàng”, việc bảo tồn ngôn ngữ của mình là cách thể hiện tôn trọng và lòng yêu thương đối với văn hóa và truyền thống dân tộc. Chính vì vậy, mỗi người dân Việt Nam cần nhận thức và đề cao vai trò của tiếng Việt, không chỉ trong việc giao tiếp hàng ngày mà còn trong việc bảo tồn và phát triển nền văn hóa dân tộc.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *