Đồng dao mùa xuân – một tuyệt phẩm thơ của Nguyễn Khoa Điềm. Tác phẩm này chứa đựng câu chuyện về cuộc đời người lính, từ góc nhìn sâu xa và tư duy sâu lắng của một con người trong thời gian hòa bình. Tác giả truyền tải thông điệp biết ơn, lòng tri ân đến những người đã dũng cảm tham gia vào cuộc hành trình giải phóng dân tộc.

Đoạn thơ (Trích Đồng dao mùa xuân – Nguyễn Khoa Điềm)

Anh ngồi lặng lẽ

Dưới cội mai vàng

Dài bao thương nhớ

Mùa xuân nhân gian

Anh ngồi rực rỡ

Màu hoa đại ngàn

Mắt như suối biếc

Vai đầy núi non…

Đoạn văn câu bộc lộ cảm xúc từ đoạn: Anh ngồi lặng lẽ.. (khoảng 10 câu)

Những dòng thơ tuyệt vời này đưa ta vào một thế giới của cảm xúc phong phú. Ở những câu thơ đầu tiên, hình ảnh bóng người ngồi lặng lẽ dưới cội mai vàng mang đến một không gian tĩnh lặng, nơi thời gian dường như chậm lại. Những chi tiết như “dài bao thương nhớ” và “Mùa xuân nhân gian” gợi lên sự khắc khoải và tình cảm đậm đà. Tâm hồn người đó trở thành một bức tranh u buồn với màu sắc của tình yêu vĩnh cửu. Khác với những gì thể hiện ở đầu đoạn thơ, đến đoạn thơ thứ hai lại đưa ta vào một thế giới hoàn toàn khác. Màu sắc tươi sáng của “hoa đại ngàn” và ánh mắt “như suối biếc” mang đến sự tươi vui và sự phấn khích của cuộc sống. Sự đẹp đẽ và hạnh phúc được tạo dựng qua hình ảnh một cảnh đất trời thơ mộng với “vai đầy núi non”, tạo nên một khung cảnh bình yên và mãn nguyện. Sự tương phản giữa hai đoạn thơ này tạo nên một tác phẩm thú vị với sự đan xen của cảm xúc. Từ nỗi buồn lạc hướng đến niềm vui sáng rạng, tác giả đã tạo ra một bức tranh đẹp về những mặt khác nhau của cuộc sống và tình cảm con người. Đây chính là sức mạnh của từng câu thơ, đưa chúng ta qua lại giữa thế giới cảm xúc đa dạng và tư duy sâu sắc của tác giả.

By ngocnhu

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *