Skip to content

Phân tích Vị mùa xuân của Vũ Quần Phương

Post date:
Author:

Mỗi tác giả lại có một cảm nhận khác nhau về những sự vật, sự việc và lại dùng những giác quan khác nhau. Riêng Vũ Quần Phương cảm nhận và vẽ lại một bức tranh mùa xuân tuyệt đẹp cho người đọc bằng chất liệu đầy lãng mạn. Mời các em đến với bài viết phân tích bài thơ Vị mùa xuân của Vũ Quần Phương. 

Bài thơ Vị mùa xuân của Vũ Quần Phương

“Cô gái thời gian

Vai gánh mùa hoa đang độ thắm

Mưa bụi đang bay với cánh đồng

Chim về gọi lá cho cành biếc

Cá lượn làm duyên với khúc sông

Mùa xuân như một phong thư ngỏ

Tôi đọc lời cha ông đất đai

Ruộng xưa về lại tay cày cuốc

Người trĩu mồ hôi, cây trĩu sai

Tôi đọc trên đường hy vọng cỏ

Phủ ngát chân người đi ước ao

Đất thuộc người làm sinh sôi đất

Tôi thuộc người đi với gian lao.”

Phân tích bài thơ Vị mùa xuân của Vũ Quần Phương – Mẫu số 1

Từ trước đến nay, mùa xuân là một mùa đầy lãng mạn và trở thành nàng thơ được rất nhiều tác giả yêu thích. Từng góc độ và chi tiết của mùa xuân được nhiều chất liệu khác nhau sử dụng để tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp. Người đọc có thể nhìn thấy những bức tranh ấy qua bài thơ Vị mùa xuân của tác giả Vũ Quần Phương.

“Cô gái thời gian

Vai gánh mùa hoa đang độ thắm

Mưa bụi đang bay với cánh đồng

Chim về gọi lá cho cành biếc

Cá lượn làm duyên với khúc sông.”

Phân tích bài thơ Vị mùa xuân của Vũ Quần Phương

Trong bài thơ này, cô gái được miêu tả đang gánh vai một chùm hoa trong khi mùa hoa đang thắm, tượng trưng cho sự thanh khiết và sự sống động của thiên nhiên. Mưa bụi đang bay cùng với cánh đồng lúa xanh ngắt là một hình ảnh quen thuộc trong mùa xuân tại những vùng làng quê Việt Nam. Chim gọi lá cho cành biếc và cá lượn làm duyên với khúc sông, tất cả các hình ảnh này được sử dụng để miêu tả sự quyến rũ và đẹp đẽ của thiên nhiên. Đặc biệt nhất trong đoạn văn này, thời gian được đi cùng từ cô gái, tác giả đã hình tượng hóa mùa xuân và dường như những hình ảnh phía sau làm cho cô gái ấy càng thêm rực rỡ.

“Mùa xuân như một phong thư ngỏ

Tôi đọc lời cha ông đất đai

Ruộng xưa về lại tay cày cuốc

Người trĩu mồ hôi, cây trĩu sai.”

Mùa xuân là ngày mà vạn vật được sống lại sau mùa ngủ đông kéo dài, những mùa vụ mới cũng được chuẩn bị kỹ càng để đón chờ một mùa thu hoạch bội thu. Những lời nhắn nhủ của các bậc đi trước đều là khuyên răn con cháu đời sau chịu khó cày cuốc trên mảnh ruộng vườn nơi quê nhà. Chỉ có làm mới có được thu hoạch và kết quả như ý nhất, đó chính là những lời nhắc nhở đầy tâm huyết của những người đã từng trải.

“Tôi đọc trên đường hy vọng cỏ

Phủ ngát chân người đi ước ao

Đất thuộc người làm sinh sôi đất

Tôi thuộc người đi với gian lao.”

Khi trưởng thành, chúng ta phải đi qua rất nhiều cơn mưa mùa hạ, rất nhiều cái lạnh mùa đông và cũng không biết bao nhiêu ngọn cỏ tắm mình trong mưa xuân. Mỗi con đường lại có một đôi chân bước vội, mang theo bao ước mơ và khao khát. Tác giả Vũ Quần Phương đã chọn con đường gian lao, gắn với đất đai và cây cỏ. Bởi tác giả làm theo lời dạy của cha ông, cày cuốc nơi quê nhà để thu về những hạt ngọc xứng đáng. Đối với Vũ Quần Phương, chẳng có nghề gì là vất vả, chỉ khi chúng ta thực sự không thể cảm nhận được vẻ đẹp của mùa xuân trên mái tóc, khi đó mới thực sự tàn phai.

Mùa xuân có đẹp hay không đều nằm trong mắt của mỗi người cảm nhận. Với Vũ Quần Phương, tác giả đã cho chúng ta thấy một mùa xuân mới như một khởi đầu mới của đất nước và của những ước mơ bay cao.

Phân tích bài thơ Vị mùa xuân của Vũ Quần Phương – Mẫu số 2

Xuân về mang theo nhựa sống bao phủ khắp núi rừng, đâu đâu cũng tràn đầy hy vọng và những phong cảnh tuyệt đẹp chỉ riêng ngày xuân có. Và chắc chắn, khi nhắc tới mùa xuân chúng ta cũng không thể không nhắc tới bài thơ vô cùng đặc sắc bài thơ Vị mùa xuân của tác giả Vũ Quần Phương.

Tác giả Vũ Quần Phương tạo ra một hình ảnh độc đáo khi nhân hóa thời gian thành một “cô gái thời gian” trong bài thơ. Thời gian trở thành một con người hoàn chỉnh và mang trên vai “mùa hoa đang độ thắm”, đưa mưa bụi “bay với cánh đồng” và gọi chim đến “cho cành xanh biếc”. Tác giả sử dụng biện pháp nhân hóa để làm cho những sự vật như mưa, chim, cá trở nên sống động, ngộ nghĩnh và đưa người đọc đến mùa xuân vừa quen thuộc, vừa tươi đẹp. Mùa xuân được mô tả như là thời điểm cây cối đâm chồi nảy lộc, mưa và gió đến thuận hòa, muôn loài đều tràn ngập niềm vui tận hưởng cuộc sống. Tác giả không nhắc tới trực tiếp nhưng người đọc lại cảm nhận được sự tài hoa và tình yêu thiên nhiên của nhà thơ.

 

Trong đoạn thơ tiếp theo, mùa xuân được ví như một “phong thư ngỏ” bởi vì đó là mùa đầu tiên của năm, nó mang lại một giai đoạn mới của cuộc sống và gửi lời chào đón năm mới. Những lời dạy của cha ông đã được truyền lại qua thời gian để con cháu học hỏi và bắt đầu một năm làm việc chăm chỉ. Bài học của mùa xuân sẽ được theo dõi và truyền lại cho đến những mùa xuân tiếp theo. Nhà thơ Vũ Quần Phương đã đọc bức thư đó suốt đời, đó là con đường hy vọng cỏ, những nơi có hy vọng trong cuộc sống và những niềm hy vọng đó sẽ sinh sôi và lớn lên như loài cỏ kiên cường. Đất sẽ chỉ thuộc về người làm sinh sôi đất, đó cũng chính là bài học nhấn mạnh thêm cho lời dạy của cha ông để lại ở phong thư ngỏ. Phải chăm chỉ, bỏ ra công sức xứng đáng thì mới có thể nhận lại thành quả xứng đáng với mình, đó cũng là lối sống của nhà thơ.

Bài thơ Vị mùa xuân của Vũ Quần Phương không chỉ là một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp khi độ xuân về. Trong bức tranh đó ta còn thấy hình ảnh của ông cha, của những người lao động và cả chính tác giả trên con đường thành công, làm giàu nước nhà.

——————————————————-

Trên đây là một số bài phân tích bài thơ Vị mùa xuân của Vũ Quần Phương. Hy vọng bài viết trên của Hocmai360 sẽ giúp ích các em trong quá trình làm bài và ôn luyện. Chúc các em học tốt môn Văn!