Nghị luận cảm nhận về hình ảnh của người mẹ trong bài Nắng mới

Mỗi chúng ta đều có một người mẹ để yêu thương vỗ về, hình ảnh người mẹ luôn là thứ thiêng liêng cao cả nhất trong cuộc đời này. Vậy hiểu rõ hơn về sự thiêng liêng đó hãy cùng theo dõi bài văn nghị luận cảm nhận về hình ảnh của người mẹ trong bài Nắng mới sau đây!


Nghị luận cảm nhận về hình ảnh của người mẹ trong bài Nắng mới - Mẫu số 1

Nếu bạn vấp ngã ở chân trời xa kia liệu rằng ai sẽ nâng đỡ bạn? Tôi sẽ không chần chừ và trả lời luôn đó chính là mẹ, đúng vậy Marion C. garretty từng nói rằng: “Tình yêu của mẹ là nguồn năng lượng giúp một con người biết làm những điều bất khả thi”. Hãy để tâm hồn thực hiện điều mình muốn, đừng để thực tại giữ lấy bước chân ta, có lẽ tâm hồn ở đây mà Lưu Trọng Lư muốn thực hiện là được thực tại hóa hình ảnh của người mẹ mình. Nỗi nhớ nhung về người mẹ đó được tác giả bày tỏ sâu sắc qua bài thơ “Nắng mới” trích trong tập “Tiếng thu”, vậy hãy chúng ta cùng đi tìm hiểu về người mẹ mà tác giả coi là trân quý nhất này. 

Xoay quanh cuộc đời tần tảo, sứ mệnh người làm mẹ đã vô cùng gian nan rồi. Họ đánh đổi những gian nan ấy chỉ mong nhận lại những tình thương như Lưu Trọng Lư đang thể hiện. Ông nhớ về người mẹ mình sau khi trở lại với miền kí ức xưa, hình ảnh người mẹ hiện lên trong giấc mơ chưa bao khiến ông hết nhớ nhung cả. Hiện lên trước mắt là hình ảnh người mẹ hiền dịu, luôn ân cần chăm sóc qua con, những ân cần đó được tác giả bày tỏ qua câu thơ “Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, Áo đỏ người đưa trước giậu phơi”. Trong ánh nắng mới mỗi độ xuân về, bà thường mặc chiếc áo đỏ quen thuộc, phơi đồ ra ngoài để quần áo thơm mùi nắng mới cho con mặc được dễ chịu. Thấy vậy điều đó càng phần nào nói lên sự ân cần của người mẹ hiền này. Cái nắng này đã giúp Lưu Trọng Lư tái hiện lại hình ảnh người mẹ, bởi lẽ việc đem lại sự mới mẻ này của nắng đã gợi lại tâm trạng vui mừng khôn xiết của ông như được gặp lại người mẹ hiền. Mẹ xuất hiện trong sự chu đáo khi chăm lo cho con từ những điều nhỏ nhặt nhất. Rồi mẹ hiện về trong kí ức con với dáng vẻ hiền dịu nhã nhặn, đặc biệt “nét cười đen nhánh sau tay áo” của mẹ là điều mà tác giả đặt vị trí lớn nhất trong tiềm thức của mình. Chi tiết đắt giá nhất ở đây được tác giả thể hiện qua cách dùng từ vô cùng tinh xảo khi nhìn nhớ “nét cười” thay vì “nụ cười”, từ đó ta thấy “nét cười” này ngầm khẳng định tác giả chỉ thấy mẹ cười trong giấc mơ với khuôn miệng mỉm cười chốc thoáng qua. Những chi tiết không được xuất hiện một cách liên tục nhưng ta thấy hình ảnh người mẹ trong lòng lưu Trọng Lư lại vĩ đại đến nhường nào. Hiền dịu, ân cần và chu đáo, có lẽ hình ảnh người mẹ hiền đó đã chiếm chọn trái tim của Lưu Trọng Lư nói riêng và vô vàn độc giả khác nói chung. Với những hình ảnh mang giá trị nhân văn và tình mẫu tử cao cả trên người mẹ mà tác giả đề cập đến đã nói lên tất cả những hi sinh không chỉ trước mắt mà còn chứa ẩn nhiều sự hi sinh sâu bên trong nữa.


Nghị luận cảm nhận về hình ảnh của người mẹ trong bài Nắng mới - Mẫu số 2

Có những cuộc gặp gỡ thoáng qua nhưng rồi như lông hồng, tình cảm theo đó nhẹ trôi. Có tình cảm gắn kết nửa đời người, nhưng cuối cùng vẫn quy lại là không cùng máu mủ. Trên đời này, người ta nói tình mẫu tử chính là tình cảm thiêng liêng nhất, còn rung động hơn mối tình đầu và sâu đậm hơn tình cảm vợ chồng. Bởi vậy, dù qua nhiều năm mà Lưu Trọng Lư vẫn chẳng thể quên được bóng hình người mẹ hôm nào. Hình ảnh ấy được ông khắc họa lại như hình ảnh đang hiển hiện rõ trước mắt qua bài thơ Nắng mới.

Hình ảnh khiến cho tác giả nhớ đến người mẹ năm nào chính là buổi trưa nắng mới lên, tiếng gà gáy quẩn quanh đâu đây. Mẹ xuất hiện khi đang phơi áo dưới nắng, chiếc áo đỏ mẹ đang mặc như một nét điểm xuyết độc đáo khó quên. Bằng những hình ảnh giản dị, mộc mạc, tác giả đã gợi lên hình ảnh người mẹ dịu dàng, yêu thương con. Người mẹ luôn chăm chút cho con từng li từng tí, mong cho con có được những điều tốt đẹp nhất. Bởi ngay từ hành động của mẹ là phơi áo khi trời có nắng lên hay bóng dáng vào ra bận rộn chăm lo cho gia đình, ta thấy được mẹ là người đảm đang, lo toan cho cả nhà.

Nghị luận cảm nhận về hình ảnh của người mẹ trong bài Nắng mới

“Hình dáng mẹ tôi chửa xoá mờ
Hãy còn mường tượng lúc vào ra:
Nét cười đen nhánh sau tay áo
Trong ánh trưa hè trước giậu thưa.”

Ngoài hình ảnh áo đỏ bên giậu phơi, nụ cười đen nhánh của mẹ cũng là hình ảnh người con khắc ghi trong lòng. Mẹ là người phụ nữ truyền thống, là một người đại diện cho tất cả những người mẹ, người phụ nữ gia đình. Bà không chỉ chăm chút cho gia đình, mà nụ cười của bà cũng toát lên sự thân thiết yêu thương. “Nét cười đen” như một vết mực trên trang giấy trắng, khiến cho người con đến mãi sau này cũng không thể xóa nhòa. Bởi phụ nữ thời xưa thường nhuộm răng đen, vậy nên đây là một dấu hiệu tượng trưng cho sự “truyền thống” của mẹ.

Bằng ngôn từ giản dị mà tinh tế, hình ảnh người mẹ đã được tác giả nhắc tới vơi biết bao tình yêu thương dồn nén. Dù đã chẳng còn thơ bé, dù mẹ đã chẳng còn ở đây, nhưng hình ảnh của mẹ vẫn luôn dõi theo và hiển hiện trong tâm trí của con. Hình ảnh ấy chẳng hề xa xỉ mà rất đỗi hiền hòa, bình dị. Chính những ngôn từ mộc mạc ấy đã tác động sâu vào trong tâm trí người đọc, khiến cho chúng ta như thấy một người mẹ hiền ở ngay phía trước.

Hình ảnh người mẹ trong bài thơ Nắng mới là một hình ảnh đẹp, giản dị được tạo nên từ những tình cảm chân thành nhất. Bài thơ là lời tri ân sâu sắc của nhà thơ đối với người mẹ thân yêu của mình, cũng thay lời yêu thương mà một ngày nào đó trước kia Lưu Trọng Lư chưa từng nói được.

Vũ Hồng Nhung
27/11/2023
Đánh giá bài viết
icon-make-question icon-make-question