Trong đoạn trích trên, nhân vật Tâm được khắc họa với hình tượng của một cô gái chăm chỉ, “không bao giờ Tâm nghĩ cho mình, cho cuộc đời riêng của cô”. Liệu sự hi sinh của Tâm có đáng giá hay không? Vì sao?
Đưa ra quan điểm cá nhân: sự hi sinh của Tâm là đáng giá/ không đáng giá/ vừa đáng giá vừa không đáng giá
- Giải thích:
+ Sự hi sinh là đáng giá: đối với Tâm, hạnh phúc là sự hi sinh. Tâm hạnh phúc vì mình đã san sẻ được gánh nặng với cha mẹ để gia đình bớt cực nhọc, các em có tương lai. Cô cũng hạnh phúc vì sau một ngày dài có thể ngắm nhìn những gương mặt ngây thơ, hồn nhiên của các em, được nhìn chúng ăn ngon và mơ màng nghĩ đến sự đầm ấm, hạnh phúc như xưa của gia đình.
+ Sự hi sinh là không đáng giá: Tâm chỉ nghĩ đến bổn phận, trách nhiệm, nghĩa vụ của người con gái với gia đình mà chưa từng nghĩ đến cuộc đời của riêng cô, hạnh phúc của riêng mình. Tâm không nỡ mua sắm gì đáng giá cho bản thân, cam chịu kiếp sống mòn mỏi, thầm lặng hi sinh, chịu đựng, quên mất cách chăm sóc, yêu thương bản thân. Sự hi sinh ấy nếu như không nhận được sự trân trọng từ người thân mà coi đó là hiển nhiên thì sự hi sinh ấy là vô nghĩa.
+ Vừa đáng giá, vừa không đáng giá: lập luận kết hợp 2 hướng trên.
Đưa ra quan điểm cá nhân: sự hi sinh của Tâm là đáng giá/ không đáng giá/ vừa đáng giá vừa không đáng giá
- Giải thích:
+ Sự hi sinh là đáng giá: đối với Tâm, hạnh phúc là sự hi sinh. Tâm hạnh phúc vì mình đã san sẻ được gánh nặng với cha mẹ để gia đình bớt cực nhọc, các em có tương lai. Cô cũng hạnh phúc vì sau một ngày dài có thể ngắm nhìn những gương mặt ngây thơ, hồn nhiên của các em, được nhìn chúng ăn ngon và mơ màng nghĩ đến sự đầm ấm, hạnh phúc như xưa của gia đình.
+ Sự hi sinh là không đáng giá: Tâm chỉ nghĩ đến bổn phận, trách nhiệm, nghĩa vụ của người con gái với gia đình mà chưa từng nghĩ đến cuộc đời của riêng cô, hạnh phúc của riêng mình. Tâm không nỡ mua sắm gì đáng giá cho bản thân, cam chịu kiếp sống mòn mỏi, thầm lặng hi sinh, chịu đựng, quên mất cách chăm sóc, yêu thương bản thân. Sự hi sinh ấy nếu như không nhận được sự trân trọng từ người thân mà coi đó là hiển nhiên thì sự hi sinh ấy là vô nghĩa.
+ Vừa đáng giá, vừa không đáng giá: lập luận kết hợp 2 hướng trên.