Mùa xuân dưới con mắt của rất nhiều tác giả là một nàng thơ yêu kiều, là sự sống dậy của sự sống. Tuy nhiên, ở một góc độ khác, mùa xuân lại thể hiện nét trầm lặng khác biệt so với trước giờ. Để hiểu thêm về mùa xuân đặc biệt ấy, mời các em đến với bài viết cảm nhận về bài thơ Chiều xuân của Anh Thơ.
Cảm nhận bài thơ Chiều xuân của Anh Thơ
Bài thơ Chiều Xuân của Anh Thơ tạo nên một không gian thơ mộng, yên bình và đầy sức sống trong mùa xuân. Từ những hình ảnh tinh tế, tác giả đã tạo nên một cảm giác êm đềm và tĩnh lặng, nhưng đồng thời cũng toát lên một sự sống động và hòa quyện của thiên nhiên.
“Mưa bụi êm êm trên bến vắng,
Đò biếng lười nằm mặc nước sông trôi;
Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng
Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời.”
Trong khổ thơ này, tác giả mô tả một bến đò vắng vẻ, nơi mưa bụi rơi êm ả trên mặt đất. Con đò biếng lười nằm im trong dòng nước sông trôi. Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng, bên cạnh chòm xoan hoa tím rụng tơi bời. Hình ảnh mưa bụi êm ả nhẹ nhàng làm cho khung cảnh trở nên yên bình. Từ ngữ “êm êm” tạo ra âm điệu nhẹ nhàng, đề cao sự tĩnh lặng và sự ngọt ngào của chiều xuân. Các từ như “biếng lười”, “im lìm”, “tơi bời” tạo ra hình ảnh vắng lặng và sự buồn bã. Bức tranh được mô tả dường như thiếu sắc màu và ánh sáng, tạo ra một cảm giác hơi buồn và u tối. Dường như mùa xuân không phải lúc nào hoa nở người cười, dường như không phải lúc nào bầu trời cũng xanh và trong đến vậy!
“Ngoài đường đê cỏ non tràn biếc cỏ,
Đàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ;
Mấy cánh bướm rập rờn trôi trước gió,
Những trâu bò thong thả cúi ăn mưa.”
Hình ảnh của cỏ non tràn biếc mang lại một gam màu tươi sáng và sự sống động. Từ ngữ như “sà xuống mổ vu vơ”, “rập rờn”, “thong thả” tạo ra hình ảnh động và sự tự nhiên của cảnh vật. Bức tranh mô tả cảnh vật ngoại vi làm cho nơi đây trở nên thân thương, bình yên và nên thơ. Cảnh quan quen thuộc trở nên mới mẻ và sinh động, làm tan đi nỗi cô đơn của bến vắng. Cảnh vật trở nên sống động và đầy sức sống, tạo nên sự chuyển đổi từ gam màu buồn sang màu xanh biếc của sự sống. Sự chuyển biến này cũng có thể được coi như sự chuyển biến trong tình cảm và tâm trạng của người viết.
“Trong đồng lúa xanh rờn và ướt lặng,
Lũ cò con chốc chốc vụt bay ra,
Làm giật mình một cô nàng yếm thắm
Cúi cuốc cào cỏ ruộng sắp ra hoa.”
Trong khổ thơ cuối cùng, cảnh tượng trong đồng lúa xanh rờn và ướt lặng được miêu tả. Những lũ cò con chốc chốc vụt bay ra và một cô nàng yếm thắm cúi cuốc cào cỏ ruộng sắp ra hoa. Cảnh vật này thể hiện sự sống và nhịp sống của làng quê trong mùa xuân. Từ ngữ tả hoạt động như cúi, cuốc, cào và chốc chốc vụt qua tạo nên sự sống động và hân hoan của cuộc sống chiều xuân. Cuối cùng, hình ảnh “cỏ ruộng sắp ra hoa” biểu hiện niềm tin và hy vọng của con người vào một tương lai tươi sáng. Đây là một khía cạnh tươi vui và lạc quan trong bài thơ, thể hiện sự kết hợp giữa nhịp sống và hy vọng trong cuộc sống nông thôn.
Bài thơ Chiều Xuân của Anh Thơ mang đến cho người đọc một cái nhìn tươi mới về vẻ đẹp và sự sống của mùa xuân. Từ những hình ảnh tinh tế và cảm xúc sâu lắng, tác giả gợi lên sự hòa quyện giữa thiên nhiên và cuộc sống con người, tạo nên một bức tranh tươi sáng và ấm áp trong lòng người.